Vào ngày 28 tháng 1 năm 1986, Tàu con thoi Challenger đã tan rã một cách bi thảm chỉ 73 giây sau khi phóng, cướp đi sinh mạng của cả bảy thành viên phi hành đoàn. Thảm họa này đã được Ủy ban Rogers điều tra kỹ lưỡng, xác định nguyên nhân chính là do sự hỏng hóc của các vòng đệm cao su O-ring trong tên lửa đẩy rắn bên phải. Những vòng đệm O-ring này, vốn dùng để bịt kín các mối nối trong tên lửa đẩy, đã trở nên giòn trong nhiệt độ lạnh của buổi sáng hôm đó, khiến khí nóng thoát ra và gây ra một vụ nổ thảm khốc. Sự kiện này nhấn mạnh tầm quan trọng của hiệu suất vật liệu trong điều kiện khắc nghiệt.
Thuật ngữ "Dầm chữ H" đề cập đến một dầm thép có mặt cắt ngang hình chữ H, thường được sử dụng trong xây dựng nhờ độ bền của nó. Tuy nhiên, Tàu con thoi Challenger không sử dụng Dầm chữ H trong thiết kế của nó. Thay vào đó, nó sử dụng các vật liệu nhẹ như hợp kim nhôm-liti cho bình nhiên liệu bên ngoài và hợp kim nhôm với các thành phần titan cho tàu quỹ đạo. Việc không có Dầm chữ H trong cấu trúc của tàu con thoi có nghĩa là chúng không đóng vai trò gì trong thảm họa. Sự nhầm lẫn về thuật ngữ này có thể bắt nguồn từ việc áp dụng sai thuật ngữ xây dựng vào kỹ thuật hàng không vũ trụ.
Các thành phần của Tàu con thoi đã được thiết kế cẩn thận để chịu được các điều kiện khắc nghiệt của chuyến bay vũ trụ. Khung hợp kim nhôm của tàu quỹ đạo, hợp kim nhẹ của bình nhiên liệu bên ngoài và vỏ thép của các tên lửa đẩy rắn đều được chọn vì các đặc tính cụ thể của chúng. Sự hỏng hóc của vòng đệm O-ring đã làm nổi bật việc ngay cả các thành phần nhỏ cũng có thể quan trọng đối với toàn bộ hệ thống. Hiểu biết về vật liệu và giới hạn của chúng là điều cần thiết để đánh giá cao những thách thức kỹ thuật trong thám hiểm không gian.